dimanche 24 juillet 2016

Tình Bạn tuyệt vời






Tình Bạn tuyệt vời

Ngay như  Lỗ Bình Sơn khi sống trên hoang đảo cũng cần phải bậu bạn với cậu đen Vendredi .

Còn chúng ta sống trong  xã hội ,  vì nhu cầu sinh hoạt , giao tế ... tất cũng phải " sống với "  .

Bản thân tôi , do hoàn cảnh cũng có thật nhiều Bạn – Bè : bạn cùng quê , bạn học , bạn nhà binh , bạn tù , bạn đạo , bạn làm việc ...  .
Người mình dễ tính luôn  gộp chung là bạn – bè nhưng thường chẳng mấy ai phân biệt rõ ràng về bạn và bè .

" Bạn, nói đơn giản, là người đồng hành cùng chia vui xẻ buồn với ta trên những chặng đường đời.
Bè là những kẻ tạt ngang qua đời ta trong chốc lát, rồi đường ai nấy đi mà không chút vấn vương " .

Chuyện Lưu Bình – Dương Lễ và Bá Nha – Tử Kỳ  không rõ là có thật hay chỉ do người ta bịa ra để khuyên con người  sống đối xử với nhau cho tốt .

Tôi thì thật may mắn , trong cuộc sống đã có được những người Bạn thật tuyệt vời .




Người Bạn thứ nhất cùng quê Cái Bè với tôi , lớn hơn tôi 2 tuổi và nhà chúng tôi chỉ cách nhau vài mươi thước  .

Gia đình tôi thì thật nghèo . Ba tôi sớm tách gia đình để tạo cuộc sống khác . Mẹ tôi quê mùa , không biết chữ ... nhưng hiền lành , lam lũ , tần tảo nuôi Bà Mẹ Chồng  và 2 chị – em tôi .

Gia đình Bạn tôi thì có rất nhiều thuận lợi :
   - Nội Bạn là Hương Cả sở hữu 1 miếng đất rộng vài hecta thật mầu mở , sum sê cây trái 
   - Ba Bạn là một giáo viên thật hiền lành , đức độ luôn thương yêu giúp đở người .
   - Mẹ Bạn hưởng 1 di sản trên chục nghìn mẫu đất ở Trà Ôn – Vĩnh Bình , giàu , đẹp nhưng là hình ảnh của 1 người phụ nữ VN đúng nghĩa : luôn phục tùng Chồng và hết lòng vì đàn Con .

Bạn tôi không thành đạt lắm trong việc học , nên trong quân ngũ  chỉ giữ chức Y Tá thật khiêm nhường .

Còn tôi , do hoàn cảnh không thuận lợi nên phải thật cố gắng học hành để thăng tiến trong cuộc sống .

Ngay thời thơ ấu , sống cùng quê , tuy là Anh cả của một đàn em , nhưng Bạn đối với tôi như ruột thịt ( có khi còn hơn cả những đứa em ruột ) luôn bảo vệ tôi và san xẻ cho tôi những trái  :  mít , xoài , bưởi , sầu riêng , măng cụt …vườn nhà Bạn  

Khi lớn lên vào đời , do cuộc sống phiêu bồng tôi phải đi khắp vùng đất nước . Tuy xa nhau , nhưng tình cảm của chúng tôi vẫn luôn đậm đà .

Tháng 04.1975 – biến cố của lịch sử , Quân Lực VNCH tan rả . Từ Vùng 1 trở về Sài Gòn , tôi trắng tay , không còn đủ tiền mua vé xe về quê thăm Mẹ cách SGN hơn trăm cây số .

Bạn đến thăm tôi , rồi khi từ giã để lại trên đầu tủ 3.000 đồng với lời nhắn  "  sắm ít quà , mai tao đến chở về thăm Bà Già "  .

Ngày nay , sau cuộc đổi đời , Bạn vẫn sống ở quê nhà , tuy không còn thuận lợi như xưa , nhưng gia đình thật đầm ấm , hạnh phúc .

Phần tôi , được sống ở Pháp – một xứ tự do , văn minh , tiến bộ ...  .

Tuy hai đứa hai phương trời , 41 năm chưa hề gặp nhau và ngày nay đứa nào cũng là Nội – Ngoại , nhưng chúng tôi vẫn mày – tao thân thương nhau như thủa nào .



Người Bạn thứ hai là một Bạn học .

Hết bậc tiểu học , tôi thi đổ vào Trung Học Nguyễn Đình Chiểu – Mỹ Tho .

Đây là ngôi trường kỳ cựu của Miền Nam ( đến nay đã 137 tuổi đời ) rất nổi tiếng , đã cung ứng cho chế độ VNCH vô số người tài giỏi từ : cấp Lảnh Đạo Quốc Gia , Thủ Tướng , Bộ Trưởng , Nghị Sĩ , Dân Biểu , Tướng Lảnh , Chuyên Viên đũ mọi ngành nghề .
Chúng tôi học chung nhau suốt bậc Trung Học .

Tôi nhà nghèo , ở trọ , ăn cơm tháng , thật thiếu thốn về vật chất để chi dùng và mua sắm sách vở ...  .

Bạn tôi thì thuận lợi hơn : 
Ba Bạn là Hiệu Trưởng của 2 trường Trung Học ở Mỹ Tho . 
Mẹ Bạn là Giáo Sư . 
Nhà Bạn khá giả nên toàn thời gian Bạn chỉ dành cho việc học và đã học thật giỏi ở tất cả các môn .

Thật lạ , Bạn đẹp trai , học giỏi , con nhà khá giả ... hơn tôi mọi phương diện , nhưng chúng tôi lại như hình với bóng . Bạn  luôn giúp tôi về việc học và ngay cả trong việc giải trí tắm sông ở cầu tàu cạnh Căn Cứ Hải Quân và Cầu Dầu .

Trong suốt thời gian bậc trung học chúng tôi lúc nào cũng quấn quít bên nhau .

Vào đời thì chúng tôi mỗi đứa mỗi ngả .                                                                  
Tôi thì kiếp sống hải hồ rày đây mai đó .
Còn Bạn là Kiến Trúc Sư , rồi khi bị động viên thì làm Kỷ Sư Công Binh của SĐ 9BB .

Sau khi việt cộng cưởng chiếm Miền Nam năm 1975 . 
Tôi do số được đi tù ngoài Bắc , nên nhiều năm nếm mùi hoả ngục , nhưng may không bị hoá kiếp .

Còn Bạn vì là thành phần Kỹ thuật , nên gở lịch ít hơn . Ra tù lại được chế độ mới trọng dụng ( vì Khoa học – Kỹ Thuật là thứ mà vc dốt nhất ) nên  có cuộc sống thật sung túc ở quê nhà .

Ngày nay , do hoàn cảnh và nhân sinh quan khác nhau ,  chúng tôi không còn liên lạc nhau , nhưng với tôi Bạn vẫn là 1 người Bạn tốt trước khi có cuộc đổi đời .





Người Bạn thứ ba

Năm 1963 , để chuẩn bị đường đi nước bước cho việc vào Đại Học , tôi xin chuyển trường lên Sài Gòn .

Tuy việc học và hạnh kiểm của tôi không tệ , nhưng  xin chuyển vào Pétrus hoặc Chu Văn An cũng gặp vài  trục trặc . Tôi tự ái ghi tên học trường tư Hưng Đạo vì nghe nói có nhiều vị Thầy nổi tiếng giỏi Toán – Lý Hoá như các Thầy Nguyễn Văn Phú , Trần Cao Tần , Nguyễn Văn Kỹ Cương , Bạch Vân Ngà ... .

Tôi học trường công rất kỹ luật , nên khi học trường tư kỹ luật lỏng lẻo , cảm thấy không thoải mái lắm .

Có lần giờ Lý - Hoá của Thầy B.V.Ngà thì có  vài vị " công tử " khu Hồng Thập Tự ồn ào để  dợt le với mấy người đẹp học chung . Thầy Ngà từng là  ứng viên giải Nobel vật lý nên hách lắm  . Ai ồn trong lớp thì hoặc Thầy Hiệu Trưởng phải đuổi người đó hoặc Ông bỏ lớp không dạy   ( điều này thỉnh thoảng xảy ra ) và khi đi thi nếu trúng bài không được dạy thì học trò đâu thể đổ cho ai .

Tôi đã tỏ thái độ khó chịu với người  phá lớp  bằng ánh mắt .

Giờ ra chơi , khi tôi đang đứng nói chuyện với 1 người Bạn  (sau vào Khoá 16 HQ) ở cầu thang thì Anh chàng phá lớp  đến  chộp ngực tôi rằng trong lớp tôi đã "  kênh "  anh ta .

Tôi đã có biết võ Thiếu Lâm , bị chộp ngực như thế tôi chỉ cần dùng thế "  gối bay chõ sập "  sẽ hạ gục đối thủ ngay tức khắc , nhng tôi kiềm chế , nhũn nhặn phân trần  rằng có lẻ anh hiểu lầm , tôi có làm gì đâu . Nhiều người can gián và chúng tôi trở vào lớp học .

Ngày mai , trước cổng trường khi tôi đang giải khát  thì anh chàng gây sự hôm qua cùng vài người thuộc băng anh ta nhào vô định đánh tôi  .

Tôi chưa phản ứng thì 1 Bạn học nhào ra gở gạc và phân bua "  mấy anh phi lý khi không kiếm chuyện với người ta "  và những người kia bỏ đi .

Tôi mến Anh Bạn  . Một người không biết võ , khẳng khái dám đứng ra bênh vực người biết võ như tôi và chúng tôi thân nhau từ đó .

Bạn là 1 người Việt gốc Hoa , quê ở Trà Vinh , nhưng lên Sài Gòn học . Gia đình khá giả (sau này tôi mới biết) , nhưng ăn mặc xuềnh xoàng , tánh tình  bình dị .
Bạn thật giỏi toán và được Thầy T.C.Tần rất thương mến .
Sau Bạn theo học về Chính Trị Kinh Doanh rồi kinh doanh riêng và rất thành đạt . Đến 30.04.1975 thì mất trắng 25 triệu vào tay VC .

Chúng tôi chỉ học chung nhau 1 năm đệ nhứt và cũng không ngồi gần nhau nhưng thật thân thiết nhau , xưng hô với nhau là "  bồ " .

Năm 1970 , từ Phú Quốc về Sài Gòn cưới vợ , định tổ chức thật đơn sơ nên tôi không hề mời ai , nhưng không rõ vì sao Bạn biết , từ Vĩnh Bình mua vé máy bay về dự và giúp ghi lại tất cả hình ảnh ngày hôn lễ của tôi .

Năm 1971 , tôi được lệnh đi Mỹ công tác . Vào thăm gia đình người Cô là tỉ phú , mọi người đều biết tôi là lính nghèo nhưng chỉ dặn nhờ mua đồ mà không hề chi bạc . Tôi tự ái cũng không hỏi mượn . 
Lủi thủi từ Chợ Lớn về Phú Nhuận . Trên đường về tôi tạt ngang thăm  Bạn ở Quận 3 Sài Gòn .
Thấy tôi có vẻ buồn , Bạn hỏi lý do . Tôi cho biết sắp đi Mỹ , nhưng không tiền đổi đô la nên định bỏ cuộc . Bạn lẳng lặng móc 30.000 đồng cho tôi mượn và ký 1 chi phiếu 50.000 lảnh ở Tín Nghĩa Ngân Hàng .

Nhờ số tiền đó , cộng với chút lương khi công tác tôi đã mua được một ít đồ dùng và quà cáp cho người thân  ở PX của Hải Quân HK .

Nhưng không may cho tôi , khi trở về nước thì Ba tôi bệnh nặng , nằm nhà thương thật tốn kém . Tôi phải ra chợ trời Tôn Thất Thiệp bán đi hầu hết đồ vật đã sắm được .
Rồi Ba tôi mất , túi tôi còn không tới 1.000 đồng  .

Trên đường đến nhà Ba tôi ,  Bạn (ở cách Ba tôi vài trăm mét  ) đã đón đường trao cho tôi 3.000 bảo lấy chút tiền ra Quận 3 lo thủ tục khai tử cho Ông Già .
Tôi thật cảm động , nhưng hơi thắc mắc vì tôi không hề hé môi về chuyện gia đình 

Năm 1983 , tôi vượt biển đến đảo quốc Singapore , có báo tin cho Bạn đang định cư ở Úc . Bạn gửi ngay cho tôi quyển tự điển Anh – Việt & Việt – Anh  ( có lẽ Bạn  nghĩ tôi sẽ định cư ở Mỹ ) và 1 quyển thơ đạo có đề cập đôi chút về thiền .
Bạn không hề khuyên tôi thiền , nhưng biết tôi hay suy nghĩ nên  chỉ ngầm nhắn nhủ qua cuốn sách .Tôi ngộ đạo và theo thiền từ đó .

Ngày nay , tuổi đời đã qua ngưỡng "  Cổ lai hy " tôi có sức khoẻ tốt , vật chất đũ , thật tự do , cuộc sống thật thong dong , thanh thản .

Ngạn ngữ cho rằng phước thì  " bất trùng lai  " , nhưng tôi thật may mắn , năm 2015 từ Úc xa xôi Bạn lặn lội sang Pháp thăm tôi . Chúng tôi đã có 1 tháng bên nhau thật thân tình .
Bạn  theo thiền trước tôi và tu hành thật tinh tấn lại có 1 gia đình nhiều thế hệ cùng sống chung với nhau thật đầm ấm . Rõ ràng là " Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân " .
Tôi thật mừng cho Bạn .





Người Bạn thứ tư .

Năm 1976 , tôi đi " luyện chưởng " ở Miền Bắc và vài năm trước khi được thả , tôi làm "tiều phu" ở Đội Lâm Sản của Trại tù K1 – Tân Lập – Vĩnh Phú  và quen Bạn từ dạo đó .
Bạn là hậu duệ của Cụ Phan Bội Châu , quê ở Miền Trung  , lớn hơn tôi 4 tuổi , nguyên  là Sĩ Quan Không Quân .

Là Đội Trưởng của Đội LS , Bạn chuyên lên rừng chọn – đốn gỗ và chuyển về trại cung cấp cho Đội Cưa Xẻ .

Tôi là đội viên cũng phải lên rừng "  hiến máu "  cho vắt , nhưng tôi chỉ chặt củi để cung cấp cho những bếp của trại . 
Năm sau cùng thì tôi trở thành  tài xế xe trâu  chuyên chở củi từ rừng về trại .

Bạn là Đội Trưởng từ khi chúng tôi được chuyển về Trại Tân Lập , nhưng có lẻ do gène gia tộc ( của Cụ Phan Bội Châu ) nên không như hầu hết những Đội Trưởng khác , Bạn lao động thật tốt , thật có tư cách , không bao giờ khắt khe hoặc hại ai , Bạn  cũng vô cùng khí khái , không bao giờ nhận ân huệ nào của cán bộ vc dành riêng cho Bạn . 
Những bạn tù khác ai cũng quý mến Bạn và cán bộ VC cũng thật nễ  tư cách của Bạn .

Tôi không nhớ là lúc nào chúng tôi thân nhau nhưng chúng tôi đã sống chung nhóm với nhau cho đến khi kẻ trước người sau ra tù .

Ngoài giờ lao động riêng lẻ . Chúng tôi 4 đứa luôn sinh hoạt , ăn uống chung với nhau , cùng chia xẻ từng cọng rau , hạt muối hay những ngọt bùi ...  .

Bạn may mắn có người thân ở Mỹ , nên thỉnh thoảng được gia đình tiếp tế .

Còn tôi tuy ít may về gia cảnh , nhưng nhờ Trời thương nên có cả một kho tàng thiên nhiên của núi rừng . Tôi là " đại sát thủ " , lợi dụng khi lao động không có" bò vàng" ( công an ) đi theo nhất là lợi dụng  sự nới lỏng  (bớt khắt khe) của VC , với những chiếc bẩy thần sầu và những  cần câu cắm , hầu như lúc nào tôi cũng có chim , cá , rùa , rắn ...  .

Tánh Bạn hào sảng , khi nhận được tiếp tế thì giao tất cả cho tôi chi dùng .
Nhóm nhỏ của chúng tôi còn có Anh bạn tù khác , tuy lao động thì "  trây lười " ( từ ngữ của VC  ) , nhưng việc riêng của nhóm về  ăn uống thì thật hăng say . Do đó trước khi được trả về " nhà tù lớn" của xã hội , da dẻ của chúng tôi đã khá hồng hào .

Tôi ra tù trước Bạn vài tháng . 
Cũng như hầu hết gia đình đều rạn nứt hoặc đổ vỡ , hoàn cảnh của Bạn còn bi đát hơn tôi nhiều . Vợ Bạn đã thay đổi , nhưng nhờ hồ sơ , lý lịch của Bạn nên cùng 2 cậu con được phép đi định cư ở Hoa Kỳ .
Bạn vì không có tên trong danh sách , lại trắng tay không có tiền lót cho VC theo " thủ tục đầu tiên "  (nói lái) nên bị kẹt lại VN .

Cuối năm 1983 , tôi vượt biển sang định cư ở Pháp có liên lạc và hổ trợ cho Bạn  đôi chút , nhưng là người tự trọng , sau vài lần Bạn cố tình không liên lạc với tôi .
Nhiều lần tôi đã  nhờ người thân  ở VN tìm kiếm Bạn  , đồng thời nhắn tin qua Bạn Bè và các Hội Đoàn nhất là của Không Quân  , nhưng hoàn toàn không có kết quả .

Mải đến năm 2015 mới biết tin là từ lâu Bạn đã trở về Miền Trung sống và qua đời  năm 2013 vì bị bại liệt .

Bạn  và tôi , tuy chỉ vài năm đồng cam cộng khổ trong trại tù , nhưng người khí khái và có tư cách tốt như Bạn  không có nhiều lắm trên đời này . 

Cho đến hết cuộc đời, tôi vẫn luôn thương nhớ Bạn .


Trong cuộc sống 2 tiếng Bạn – Bè thường được ghép chung và thế giới ngày nay dù thật văn minh , tiến bộ vẫn chưa có cái máy nào phân biệt được Bạn và Bè  .

Tuy nhiên khi gặp khó  ta sẽ biết được ai mới thật là Bạn  
Bạn thân thường có những đặc tính sau đây :

B: bao dung 
A: an toàn  
N: nhường nhịn
 
T: thương yêu 
H: hiền hòa 
Â: ấm áp 
N: ngọt ngào

Có được tình Bạn chân thật là một trong những hạnh phúc của cuộc đời  .
Tôi thật may mắn ,  không chỉ có một mà nhiều tình Bạn thật tuyệt vời và tôi luôn khắc ghi về những kỹ niệm với những người Bạn này .

Paris , hè 2016
       TKD



Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire